Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

MỞ ĐẦU: VỪA ĐI VỪA KỂ CHUYỆN



 “Nước Úc xa và gần” là quyển sách thứ ba của mình. Dù là lần thứ ba, nhưng “Nước Úc xa và gần” vẫn được viết với rất nhiều cảm xúc, của những trải nghiệm của một người tuy không sinh ra ở nước Úc nhưng sẽ chọn nơi này để vĩnh biệt thế giới.

Kể từ năm 1994, cuộc sống của mình không còn yên ả, phẳng lặng tại quê nhà mà ra xứ người để đối mặt với những thử thách, sóng gió nhưng cũng đầy hãnh diện trong 10 năm sống tại Úc và 12 năm phiêu bạt ở nhiều quốc gia và châu lục khác nhau.

Cuộc sống nay đây mai đó,với nhiều công việc ngành nghề khác nhau làm suy nghĩ của mình về nước Úc cũng có nhiều cung bậc. Nước Úc được đặt trong lăng kính đa chiều, lúc sống trong lòng xứ Úc với khi tạm xa nó. Cũng bởi có sự đối chiếu mà mình đưa ra kết luận cho riêng mình: Úc là nhất.

Mình quan niệm, cuộc sống có hai chủ đề chính là mối quan hệ giữa người với người và giữa con người với với thiên nhiên. Phần một của tập sách với tiêu đề “Nước Úc đẹp lắm” là  những kỷ niệm về các phương trời, vùng đất mà mình đã được thăm viếng, ngao du trên mảnh đất này. Cảm nhận của một người đối mặt với cuộc sống thường nhật tại Úc không giống với những người chỉ coi Úc là nơi đi du lịch vì nó có những niềm vui và nỗi buồn riêng. Phần hai, “Người với người trên đất nước Kangaroo” thu lượm thông tin, kiến thức về xã hội, phác họa hệ thống quản trị nước Úc cũng như các vấn đề y tế, giáo dục, an sinh, kinh tế cũng được trình bày trong phần này.

Dành những tình cảm thân quý nhất đối với những đồng hương lập nghiệp ở một nơi vốn là xa lại nhưng dần trở nên thân thuộc trong “Người Việt xứ Úc” cũng là phần ba, phần kết thúc tập sách. Cuộc sống của bà con ta, dù độc thân hay có gia đình trong quá khứ, hiện tại cũng như tương lai là điều mà mình muốn lột tả một cách trung thực và sinh động.
Nghĩ đến chuyện cũ cũng buồn cười thật. Hồi hôm sang Oman, mình quên mang tiền, đúng ra là mình không dùng thẻ tín dụng mà lại quên cầm theo cái thẻ tín dụng của bà xã, chỉ còn ít tiền mặt trong túi, nên đã phải ở trọ trong một căn nhà tạm coi là ổ chuột. Dân tình xung quanh ngạc nhiên khi thấy mình ăn vận com lê com táo, cà vạt đi ra đi vào khu nhà. Bên cạnh muôn vàn những lần khốn khó, mình đã từng ngủ khách sạn 5 sao, ăn trong khách sạn 7 sao, từng nhiều lần ngồi với nhân vật có số má lẫn những người bình dân và đến giờ phút này, chẳng biết còn ham muốn gì khác ngoài ham muốn được “được kể chuyện”. 

Những điều mà mình viết trong “Nước Úc xa và gần” là những ý nghĩ nẩy ra khi mình thường đi bách bộ trên những đường phố chạy dài ở Sydney, một bên là những ngôi nhà biệt thự thơ mộng, một bên là đường xá với xe cộ thưa thớt, bầu trời hầu như luôn xanh và có ánh nắng, bên dưới là thảm cỏ và lối nhỏ dành cho người đi bộ. Ngạn ngữ Úc có câu “neighbor's grass is always greener” (nghĩa là đứng núi này trông núi khác), điều này nghĩa bóng không biết có đúng không, nhưng rất đúng ở nghĩa đen. Thảm cỏ từ đằng xa bao giờ cũng xanh hơn rất nhiều so với cỏ dưới chân mình. Cũng có khi mình viết một cách vội vã vào lúc chờ đón hai cháu đi học về, ngồi trong chiếc xe đậu cạnh cổng trường, trong sân trường là những tán lá cây sum xuê tạo cảm giác vô cùng bình yên. Cũng vì những ý nghĩ mơ màng, chợt ẩn hiện mà những bài viết chắc chắn có nhiều sai sót, mong được đọc giả xa gần chỉ bảo.

“Của ít lòng nhiều”, hiểu biết của mình đến đâu, chỉ viết ra được từng ấy. Xa hơn vấn đề “chém gió” là đi tìm người bạn tâm giao, những người đồng cảm về cuộc sống và cũng yêu nước Úc như mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét