Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

CÃI CHẦY CÃI CỐI


Hôm rồi mình và bà xã không ngủ được. Chẳng biết làm gì, đành chơi trò pillow talk. Bà xã bảo người phương Tây và người châu Á đều có những cái hay, cái mạnh, nếu học hỏi lẫn nhau thì perfect.
Quan điểm của mình khác. Trình độ ngang nhau thì mới nói học lẫn nhau, đàng này phương Tây đi trước, văn mình hiện đại, còn mình ăn lông ở lỗ, chân đất mắt toét có gì đáng hãnh diện. Thế giới đang là nơi Tây bầy đặt ra mọi luật lệ, kịch bản. Khôn ngoan nhất là mình học Tây một cách tối đa, còn cứ nghĩ Tây có cái hay của tây, Ta có cái hay của ta thì không khá lên được.

Trong trò chơi chầy cối, người ta bảo chỉ có chầy hỏng chứ cối không bao giờ việc gì. Mình không hiểu chầy tương trưng cho cái gì và cối miêu tả cái gì, một khi Cối không cho Chầy phát biểu cho hết một nửa còn lại của sự thật thì Chầy chỉ biết im.

May quá, có cái facebook, mình phải nói cho hết về suy nghĩ về chuyện này.
Cách đây 1000 năm chưa biết Tây hay Đông, ai hơn ai. Bây giờ Tây cũng chỉ hơn mình 1 điểm, đó là người Tây mạnh dạn tự tin, còn người châu Á quá nhút nhát. Từ nhút nhát sinh ra sĩ diện, ghen ghét, tệ hại hơn là dối trá và bạo lực.

Một điểm thôi nhưng lại có nguyên nhân sâu xa về lịch sử và địa lý. Văn minh phương Tây xuất phát từ vùng Địa Trung Hải. Đây là vùng biển hiền hòa, tàu thuyền đi lại dễ dàng, cư dân giữa các quốc gia và vùng lãnh thổ dễ dàng giao lưu, gặp gỡ và trao đổi với nhau. Sau đó, người Tây Ban Nha, Bồ, Hà Lan, Anh, Bắc Âu đều rất giỏi nghề đi biển, vượt đại dương và vòng quanh thế giới, nên họ có những khám phá và phát kiến kỳ diệu, các ý tưởng được cọ sát thực tế, mở mang ra những chân lý mới. Trong khi đó, văn minh Phương Đông thiên về nông nghiệp, khép kín. Người Trung Quốc chỉ quanh quẩn 3 con sông, ít ra biển và giao tiếp với thế giới bên ngoài.

Đến nay người châu Á đã đi du lịch nhiều, nhưng mỗi khi du lịch họ thường chui tọt vào khách sạn, còn người phương Tây thích du lịch bụi, làm Tây ba lô ít nhất vài lần trong đời nên họ am hiểu cuộc sống ở những vùng đất đã đến.

Cuộc sống thành thị và cuộc sống nông thôn khác nhau rất nhiều, đặc biệt về khía cạnh giao tiếp. Trung Quốc vừa mới đạt ngưỡng 50-50 về tỉ lệ dân số nông thôn – thành thị, còn bên phương Tây đã đạt tỉ lệ đó hàng trăm năm nay. Bây giờ dân số thành thị ở các nước phát triển là 90%, chủ yếu làm kinh tế dịch vụ trong khi Trung Quốc, VN, Thái, Inđô vẫn thiên về sản xuất công nông nghiệp.
Trong các trường phổ thông, học sinh châu Á học giỏi hơn học sinh da trắng, đến bậc đại học tạm coi là ngang nhau, nhưng đến tuổi trưởng thành thì người phương Tây vượt hơn hẳn. Nếu người Á châu sửa được tính nhút nhát, giao tiếp giỏi thì dân ta cũng không kém gì dân Tây.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét