Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG CHỊU LỚN


Arsene Wenger vừa phá kỷ lục của Alex Ferguson với tư cách là HLV lâu ngày nhất của Premier League, với thời gian gần 21 năm. Arsene đến với Arsenal với tư cách là HLV nước ngoài duy nhất, khác với bây giờ, hầu hết HLV tại PL không phải người Anh. Đó cũng là lúc "Luật Bosman" có hiệu lực, cho phép Arsene ồ ạt đưa vào Arsenal những cầu thủ quốc tịch nước ngoài. Và ông đã thể hiện biệt tài đưa những cầu thủ trẻ vô danh trở thành những ngôi sao hàng đầu thế giới, với không thiếu những ví dụ để kể như Anelka, Petit, Berkamp, Viera, Henry, Van Pessie, Fabregas...

Năm 2004, Abranovich trở thành ông chủ của đội Chelsie, mở màn thời kì khi một loạt nhà đầu tư đã nắm và vung tiền vào các các đội bóng Anh. Mặt tích cực ở chỗ bóng đá Anh có thêm nguồn tài chính, ngược lại các danh thủ bên ngoài tràn vào chiếm chỗ của các cầu thủ trẻ. 

Một khi phương châm "dùng tiền mua danh hiệu" trở nên xu thế thì cũng là lúc Arsenal tuột dốc khi đội rõ dàng đã thiếu vắng những tài năng lớn. Những cầu thủ trẻ tiềm năng của Arsenal vừa đáng giận vừa đáng thương, thương vì không còn được ưu ái như trước, còn giận vì họ mãi không chịu lớn để trở thành những cầu thủ có thể đảm đương các vị trí trụ cột như lớp đàn anh kể trên. Có thể chọn ra "ngũ hổ tiểu tướng", những người đã có thâm niên ở Arsenal từ 10 năm trở lên, với tuổi đời 26-28 như thủ môn Szczesny, hậu vệ Gibbs, các tiền vệ Ramsey, Wilshere và tiền đạo Wallcot.

Szczesny gia nhập Arsenal khi mới 16 tuổi và đã nhanh chóng thể hiện truyền thống của những thủ môn người Ba lan trong quá khứ. Có lẽ vì nôn nóng, Arsene đã "trảm" thủ môn tài năng Lemann, đưa Alumenia là số 1 và Szczesny làm thủ môn số 2. Ông đã phải trả giá đắt vì Alumenia không chứng tỏ được khả năng và Szczesny nhận đôi găng số 1 khi mới 21 tuổi. Anh mau chóng trở thành một điểm sáng trong đội hình một cách kinh ngạc. Đáng tiếc, Szczesny bị chấn thương ngắn hạn, Fabiansky, cũng đồng hương Ba lan vào thay. Fabiansky bắt cũng rất tốt nên khi Szczesny bình phục thì Arsene không trả lại vị trí cho anh, dẫn đến việc bố của Szczesny ra báo chí chỉ trích Arsene. Xung khắc này có lẽ là một nguyên nhân dẫn đến việc Szczesny đã chính thức ra đi. Mặc dù khi chính Fabiansky chấn thương thì Szczesny trở lại nhưng không còn những phẩm chất bình tĩnh tự tin, điểm mạnh vốn có và đó là lý do Arsnal đưa Cech về.

Hậu vệ trái Gibbs cũng là một trường hợp được Arsene ưu ái khi ông đã lần lượt đẩy Coles và Clichy đi để lấy chỗ cho Gibbs. Gibbs là cầu thủ khá kỳ lạ bởi rất hay chấn thương. Không kiên nhẫn được nữa, Arsene phải đưa Monreal về chiếm chỗ của Gibbs. Nay Monreal sắp bước sang tuổi 32, Arsenal tuyển thêm tân binh cho vị trí này là Bramall và Kolasinac và vì thế có thể dự đoán tương lai của Gibbs không mấy sáng sủa.

Hai tiền vệ Ramsey và Wilshere cùng chơi sở trường ở vị trí tiền vệ tấn công, cùng bị chấn thương nặng, mỗi người nghỉ gần 2 năm. Wilshere ít hơn Ramsey một tuổi rưỡi nhưng lại được đánh giá cao hơn. Ramsey không có kỹ thuật điêu luyện như Wilshere nhưng bù lại, có thể lực dồi dào và lối chơi đầy nhiệt huyết. Khi bình phục chấn thương, Ramsey dần dần lấy lại phong độ và chơi cực kỳ xuất sắc, được bầu là cầu thủ hay nhất mùa bóng 2012-2013. Tuy Ramsey chơi suất sắc nhưng mùa bóng đó Arsenal bị coi là không thành công, và vì sức ép dư luận, Arsene đã phải phá kỷ lục chuyển nhượng để mua Ozil. Có Ozil, Ramsey mất vị trí, lúc bi đẩy ra biên, lực phải đá tiền về phòng ngự và không còn được đánh giá cao như trước.

Thực ra vị trí ở đội trẻ của Wilshere là tiền đạo cánh phải, nhưng khi đôn lên đội 1 thì lúc đó đội đã có "thần đồng" Walcott ở vị trí này. Wilshere chuyển xuống chơi tiền vệ và từng tỏa sáng ở tuổi 18, làm cho Arsene tự tin để bán Fabregas đi. Nhưng ngay sau đó Wilshere bị chán thương mất cá nặng. Wilshere bị chấn thương sau Ramsey và cũng trở lại sau, nhưng số phận lại tương tự như ông bạn là không còn giành được vị trí trong đội hình chính. Thậm chí, Wilshere còn bị mang đi cho mượn. 

Walcott là một cầu thủ thi đấu thất thường, lúc hay lúc dở, mà dở thì nhiều hơn, có lẽ vì hay bị chấn thương vặt. Có lẽ lối chơi thiên về tốc độ làm anh hay chấn thương nên anh đã chuyển sang đá trung phong, đỡ phải lao vào các cuộc đua tốc độ. Nhưng thể hình cũng như khả năng dứt điểm của Walcott, mặc dù có tiến bộ chưa đủ tốt. Mùa giải năm ngoái có lẽ là mùa giải Walcott duy nhất anh lành lặn cả mùa, thế nhưng khi trở về vị trí cũ bên cánh phải, anh lại đánh mất những phẩm chất sở trường của mình là nhanh nhẹn và khéo léo, có lẽ do khi thêm tuổi thì trọng lương cơ thể cũng nặng thêm. Cực chẳng đã, Arsene đã phải trảm Walcott, đẩy Ozil lên tiền đạo, vị trí tiền vệ tấn công của Ozil được trả lại cho Ramsey.

Như vậy, trong ngũ tiểu hổ tướng, chỉ còn Ramsey có vị trí trong đội hình chính. Szczesny đã chính thức ra đi. Ba người còn lại trở đi mắc núi, trở lại mắc sông, ở lại là người thừa, mà đi thì biết đi đâu. Trong bộ ba Gibbs, Wilshere và Walcott, có lẽ Wilshere dễ đi nhất vì trong mùa bóng vừa qua đi "đá thuê" được ra sân thường xuyên, nên các đội bóng quan tâm tin rằng anh còn giữ được phong độ. Giữa Gibbs và Walcott, thì Gibbs cũng dễ hơn vì mức lương của anh thấp, chứ như Walcott lương cao quá, đội bóng lớn thì với không tới, đội bóng nhỏ thì không đủ tiền, thế mới khó.

Note: "Its only media imagination" (Arene Wenger) để nói về tinh tức PSG hỏi mua Sanchez với giá 70 triệu bảng. Sự thật chỉ là nửa con số đó, và như vậy chưa "tới giá". Quyết tâm giữa cầu thủ lùn nhất và cũng giỏi nhất đội thể hiện quyết tâm hướng về mùa giải mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét