Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2023

Tìm mục đích sống ở xứ Úc

 

Sẽ trả lời ra sao nếu bạn được hỏi: sau gần 30 năm sống ở hải ngoại, quan niệm của bạn về cuộc sống có gì khác đi không, hay vẫn thế?
Đối với mình, đó là 30 năm trăn trở, tự ăn thịt mình “ba chìm bảy nổi chín lênh đênh” như cái bánh trôi của Hồ Xuân Hương, và hình như mình đã thay đổi về mục đích sống.
Nếu như ở Việt Nam, mục tiêu của mình sẽ là chức to, nhiều tiền bởi vì một khi có những thứ đó sẽ có tất cả: của ngon vật lạ, hoa hậu ớ hậu, muốn gì cũng được. Để đạt mục tiêu bằng cách nào? Đó là “cố gắng” và cái giá phải trả của cố quá có thể sẽ vào tù.
Ở bên Úc thì khác à nha, những người như mình không có cửa làm chính trị. Để làm CEO với mức lương hàng triệu đô cho đến hàng chục triệu đô/ năm cũng chắc chắn không đến lượt. Cố gắng lắm bằng cách chăm chỉ thì có thể kiếm được vài ba trăm ngàn/năm nhưng với vật giá đắt đỏ thì tạm gọi là dư giả chứ chưa thể chen chân vào “tầng lớp cao” được. Hơn nữa, điều kiện để lên đời không chỉ là tiền mà còn là mối quan hệ xã hội.
Người ta thường nói, đi buôn thì không cần học. Quá đúng, nhưng đó chỉ là buôn thúng bán mẹt, còn kinh doanh hiện đại thì phải học rất nhiều. Đa số các CEO tập đoàn lớn cũng như các chính khách xuất thân cùng hội cùng thuyền từ Luật sư. Muốn làm Luật sư thực sự trước hết phải học giỏi, quan trọng hơn là làm giỏi, có nhiều trải nghiệm phong phú trong cuộc sống.
Để làm chính trị, bạn phải có năng lực về ngôn ngữ nói và viết vượt trội, thì mới có sức hấp dẫn cử tri và thuyết phục được mọi người ủng hộ cho các sáng kiến, ý tưởng về tổ chức và quản lý xã hội của bạn.
Bạn muốn trở thành ngôi sao thể thao hay âm nhạc cũng được, nhưng ngoài nỗ lực thì còn phải có năng khiếu trời phú.
Xã hội “thiên đường” và xứ sở tự do khác nhau về bản chất. Một bên là “ánh sáng soi đường” dội từ trên xuống, bên kia là sự chọn lọc tự nhiên từ dưới lên. Tại Úc, không ai cấm bạn trở thành Thủ tướng hay tỉ phú, nhưng để đạt được những danh hiệu đó, điều bắt buộc là bạn phải có “thực tài”. Nếu không đủ tài thì mọi cố gắng là vô ích.
Mỗi người hãy là chính mình, không nên và không cần “ngồi nhầm chỗ”, đẳng cấp cao hay thấp, thành công hay thất bại là những khái niệm đã lỗi thời. Nếu lẽ sống của cuộc đời là hạnh phúc thì việc bằng lòng với cái mình có chính là cái đích của chúng ta.
Não trạng tụi Tây rất khác dân ta, chúng luôn lạc quan yêu đời, không cần “phấn đấu” mua hết cái nhà này sang cái nhà khác, như một con thiêu thân mà không biết để làm gì. Tự soi bản thân, mình mới tẩy não được 1%, như thế vẫn còn rất nặng mùi mắm tôm mắm tép.
Lỡ rồi, chỉ mong muốn là con cái đừng có giống mình, để chúng không phải dằn vặt giữa hai làn đạn. Các con được sinh ra và lớn lên trong môi trường tự do, được hiểu biết sâu sắc, ngấm vào máu về cách vận hành của một xã hội văn minh, các con có mọi điều kiện cho những ước mơ bay cao bay xa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét