Thứ Tư, 19 tháng 5, 2021

Kỷ niệm với Thầy Vĩnh

 

Tin Thầy Vĩnh mất ở tuổi 71 thật đội ngột và bàng hoàng!
Năm 1999 về nước và quay lại làm việc trong Bộ Thương mại, mọi người không khỏi ngạc nhiên khi biết mình có vẻ "thân" với Thứ trưởng Vĩnh.
Mình nhận thầy Vĩnh làm thầy từ năm 1987. Lúc đó mình thực tập tốt nghiệp tại UB Kế hoạch nhà nước, được thầy Vĩnh hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp. Thầy lúc đó mới đi Nghiên cứu sinh ở Nga về, mới lấy vợ sinh con (tức cu Trung).
Hồi đó mải chơi lắm nên chắc không gây ấn tượng gì về chuyện học hành, nhưng chắc thầy vẫn nhớ vì mình vừa là hàng xóm Giảng Võ, vừa là đồng hương Nghệ An. Hôm bảo vệ luận văn, thầy Vĩnh cũng đến dự, mình vẫn giữ tấm ảnh chụp chung với thầy hôm đó, mà bây giờ luống cuống quá tìm không ra!
Ở Úc về, lúc đầu tính ra ngoài làm, nhưng đi phỏng vấn mấy lần bị trượt nên cũng chán, mình đành trở lại làm cho Bộ Thương mại.
Đi lâu, đứt hết quan hệ nên chưa biết bắt đầu thế nào. Tình cờ mình nghe tin về Thứ trưởng Lê Danh Vĩnh, mình đến nhà gõ cửa luôn. Sau này nghĩ lại, mình đang lêu têu ngoài đường, thầy là thứ trưởng, mười mấy năm không gặp, nhỡ sếp không tiếp thì sao?
Cũng may trí nhớ thầy tốt, vẫn nhớ đủ mọi việc, tiếp đón ân cần, còn xưng với mình là Thầy. Thực ra mình đã có phương án, chỉ muốn hỏi ý kiến tham khảo với thầy thôi.
Thầy Vĩnh kể, sau đợt đó, thầy làm thư ký cho bác Khải, còn anh Hoàng làm thư ký cho bác Nghiêm (phó chủ nhiệm UB).
Không ngờ bác Khải lên to quá, đến tận Thủ tướng. Thầy còn kể vì sao lại về Bộ Thương mại, nhưng hơi dài dòng nên mình xin miễn ở đây. Tình cờ, Thầy Vĩnh và ông anh đồng hao Chu Tuấn Cáp nhận quyết định Thứ trưởng cùng ngày.
Thầy là người thông minh, đã từng đi thi học sinh giỏi toán của tỉnh, nhưng trong lĩnh vực thương mại, công nghiệp có nhiều phức tạp mà thầy lại thiên về học thuật, có lẽ đó là lý do mười mấy năm làm thứ trưởng, thầy Vĩnh chưa bao giờ được coi là ứng viên Bộ trưởng.
Thầy bảo có muốn làm Nghiên cứu sinh thì thầy sẽ lại giúp hướng dẫn cho. Nhưng mới đi làm trở lại, làm gì có tiền mà làm, đến tận năm 2006, tự dưng nổi hứng, mình lại đăng ký thi NCS.
Vậy là một lần nữa, Thầy Vĩnh lại hướng dẫn luận án cho mình. Một hôm mình đưa bà xã đến nhà thầy chơi, lúc về, bà xã mình bảo, trông chú ấy không khỏe. Lúc đó mình mới để ý, đúng là thầy hay phải có bác sĩ đến nhà chăm sóc và hay uống thuốc nữa.
Nói thật mình vẫn cảm thấy áy náy vì chưa thưa chuyện với thầy đàng hoàng tại sao lại bỏ ngang tất cả để đi Úc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét