Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

THAY TƯỚNG LIỆU CÓ ĐỔI VẬN


Arsenal đang trải qua giai đoạn thay đổi sâu rộng liên quan đến chủ sở hữu, giám đốc điều hành và HLV trưởng. Tỉ phú dầu lửa Nga Usmanov đã bán toàn bộ 30.04% phần hùn của mình cho Tỉ phú Mỹ Kroanke, cho phép ông này nắm giữ 97.13% cổ phiếu Arsenal. Như vậy, tình trạng được người Việt mô tả là “cầm buồi cho chó đái” đã chấm dứt. Dù đóng góp khối tài sản trị giá 550 triệu bảng của đội nhưng Usmanov vẫn là thiểu số, chẳng có quyền hành và đã phải đáp ứng các mệnh lệnh của ông chủ tối cao. Kroanke, nay là ông chủ duy nhất chính là người bị các cổ động viên ghét cay ghét đắng vì thói keo kiệt trong thị trường chuyển nhượng.

Trong khi đó giám đốc điều hành Ivan Gazidis, cũng có tin đồn sẽ chuyển đi AC Milan sau gần 10 năm giữ chức. Cuối cùng, sau 22 năm, Arsenal đã có một tân HLV, ông Emery.

Gia tài mà Emery đón nhận là một thành tích tệ hại nhất trong kỷ nguyên Wenger, với một nhân lực dư thừa về số lượng nhưng thiếu vắng phẩm chất. Theo nguồn tin nội bộ, Emery cho phép ai muốn ra đi đều được thoải mái, ngoại trừ 5 cầu thủ “đủ trình độ” đá cho Arsenal, đó là 3 tân binh của mùa bóng 2017-2018 gồm Laca, Auba, Micky, cùng với cầu thủ đang được hưởng lương cao nhất đội Ozil và cầu thủ U23 duy nhất đá chính trong đội hình Bellerin. Như vậy 2 cầu thủ được bầu chọn là xuất sắc nhất và nhì mùa giải trước là Ramsey và Monreal không nằm trong thành phần “siêu hạng” này.

Ramsey chỉ còn 1 năm nữa là hết hợp đồng nhưng anh không chịu ký gia hạn. Vấn đề ở chỗ mức lương khi Arsenal chỉ muốn khoảng 150.000 bảng/tuần nhưng chắc chắn Ramsey muốn hơn. Lý do là Ozil được những 350.000, trong khi các chỉ số so sánh giữa hai cầu thủ này về thời lượng thi đấu, hiệu suất ghi bàn, hiệu suất kiến tạo Ramsey đều vượt trội. Nên nhớ Ozil ký gia hạn vào hoàn cảnh khá đặc biệt, Sanchez mới ra đi, Ban HL sợ mất nốt Ozil nên đã phải bấm bụngcho mức lương cao chót vót. Với trường hợp Monreal, anh đã 32 tuổi nên không thể nằm trong kế hoạch dài hạn của HLV mới được.

Hơn nữa, Ramsey và Monreal cũng không thể có đẳng cấp ngang bằng với 5 cầu thủ kể trên. Ramsey thuộc mẫu cầu thủ cần cù chứ chưa bao giờ được đánh giá cao về kỹ thuật, bù lại anh có sức bền thể lực và lối chơi nhiệt tình. Trong khi Monreal được coi là có kỹ thuật vượt trội so với...các hậu vệ. Monreal lên tham gia tấn công, cũng dứt điểm và ghi bàn, nhưng càng bộc lộ các sút bóng nhẹ hều, trong khi những cầu thủ ở hàng tấn công đều phải sở hữu những cú sút đầy uy lực và chính xác. Đó cũng là lý do các cầu thủ tiền đạo thường đắt giá hơn và cũng nổi tiếng hơn.

Về nắm đội, Emery đã nhanh chóng đưa về 5 cầu thủ,nhưng không có cầu thủ nào thuộc đẳng cấp của 5 cầu thủ được coi là đủ điều kiện của Arsenal. Cũng dễ hiểu, với tổng trị giá 70 triệu bảng thì khó mà có được cầu thủ nào nằm trong danh mục 10 cầu thủ đắt giá nhất gia nhập mùa bóng 2018-2019. Tuy nhiên những cầu thủ mới là tỏ ra hữu dụng khi đã lấp đầy khoảng trống tại các vị trí phòng ngự vốn không được coi trọng dưới thời Wenger. Ở góc nhìn báo chí, vẫn bình luận rằng Emery đang bị rơi vào trình trạng khó xử (delemma) vì muốn đưa các cầu thủ mới vào sân nhưng thiếu chỗ vì các cầu thủ cũ còn quá nhiều.

Theo quy định mới, các đội bóng chỉ được phép mua cầu thủ cho đến trước ngày khai mạc giải, tức hôm qua 9/8, nhưng vẫn được bán đến hết tháng 8 theo thời hạn của UEFA. Chính vì thế, ngoại trừ 5 cầu thủ cũ và 5 cầu thủ mới, những cầu thủ khác vẫn còn khả năng ra đi.

Mặc dù lực lượng Arsenal chưa được nâng cấp như ý muốn nhưng đội lại được đánh giá khá cao trước mùa giải mới. Đội chỉ xếp sau hai đội là Liverpool và Man city. Ai cũng biết Man city là đương kim vô địch và có lực lương hùng hậu. Đội Liverpool đang có đà tiến bộ và là đội bạo chi nhất trong mùa chuyển nhương với một tinh thần cao nhất tìm về ánh hào quang trong quá khứ.

Với cách nhìn như vậy thì top 4 là chuyện nhỏ đối với Arsenal. Nhưng phải nói HLV mới cũng gặp may khi mà một loạt đại gia đang có vấn đề. Ông chủ Abranovich của Chelsie gặp rắc rối về visa vào Anh và đang tìm cách lấy quốc tịch Israel để hóa giải chuyện này. Đối với Man Utd là vấn đề của HLV Mourinho, hiện đang bị sức ép về thành tích và tín nhiệm, bị đánh giá là HLV dễ bị sa thải nhất trong mùa bóng. Trong khi đó, Tottenham thì phải dồn tiền cho sân vận động mới nên không mua sắm bất kỳ cầu thủ nào.

Nhận định chỉ là nhận định, nó chỉ được sáng tỏ khi trái bóng lăn. Trận khai mạc giữa Man Utd và Lecester sẽ diễn ra vào rạng sáng ngày mai thứ bẩy theo giờ Úc. 

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

GIỎI HỌC GIỎI LÀM VÀ GIỎI NÓI


Nửa đời người, chắc quý vị đã từng nghĩ, làm sao mà mình có ngày hôm nay. Rồi con cái mình nữa, quý vị muốn chúng tiến thân bằng con đường nào ?
Ngày xưa, ông nội, ông ngoại chỉ học hết tú tài mà có thể nuôi được một đàn con, tức cha mẹ của quý vị, một cách đàng hoàng. Còn bây giờ, quý vị có rất nhiều bằng cấp mà chỉ dám mong có một việc làm ổn định, mà cũng không xong.
Cũng không hẳn cuộc sống ngày càng khắc nghiệt như vậy, Khi mà cả làng chưa ai học đến tú tài, cả huyện chỉ có vài người thì những người có chữ hẳn rất đáng quý. Giả sử, trước đây chỉ 1% dân số học hết tú tài; còn bây giờ nếu con cái quý vị lọt vào top 3% những người học giỏi nhất thì cứ yên chí lớn, kiểu gì cũng sống được. “Tiền nào của ấy”, ở Úc cũng như hầu hết các nước, bằng cấp của những ngành nghề hot và trường danh giá thì sẽ dễ xin việc và việc lương cao. Có điều đầu vào của những chỗ ấy thì cần phải có điểm cao, tức là phải có học lực hơn người.
Tuy nhiên, ngay cả khi quý vị là Luật sư hay Bác sĩ giỏi thì phải đến cuối đời mới đạt được mức lương $1 triệu/năm. Trong khi những cầu thủ đá chính và một phần cầu thủ dự bị ở Giải ngoại hạng Anh đã đạt con số ấy từ độ tuổi 20+. Nếu con cái bạn đá bóng không giỏi mà lại hát hay cũng không sao, ca sĩ nổi tiếng cũng rất giàu. Ngoài tiền bạc, những ngôi sao thể thao âm nhạc còn có nhiều người hâm mộ.
Nếu con quý vị có năng lực làm kinh doanh thì cũng chẳng cần và chẳng nên học hành làm gì cho mất thời gian. Ngoài hữu thực là tỉ phú hay trăm triệu phú, họ còn có một niềm tự hào chính đáng bởi chính những doanh nhân thành công là những người nuôi sống cả đất nước, cả xã hội loài người.
Nếu con cái mình học dốt đồng thời chẳng biết làm gì thì có “cửa” gì không ? Vẫn còn. Quý vị không có tiền mà lại tự xưng là đại gia, bình thường ra, chẳng ai tin. Nhưng nếu quý vị nói giỏi thì lại có khối người tin. Lúc đó, quý vị sẽ dễ dàng lấy được một vợ và kiếm được vài cô bồ. Được ngồi cùng thuyền với các big names, việc làm ăn sẽ hết sức dễ dàng.
Xuân tóc đỏ chơi quần vợt bị thua, vậy mà vẫn tự mô tả đó như một chiến công vì hòa bình, cứu mọi người khỏi chiến tranh, ngụy biện trắng trợn như thế mà vẫn được tán thưởng. Hậu duệ của Xuân là bọn Vũ nhôm, Út trọc với nghề chính là “nổ”, “ngáo” và “tay không bắt giặc”. Mình tin rằng những kẻ xuất thân hạ lưu, dòng dõi bần cố nông, chúng thường nói năng một cách vô liêm sỉ.
Xã hội nào, con người đó. Xưa kia, nói nhiều bị coi là “thùng rỗng kêu to” thì ngày nay khi xã hội không còn khép kín và sẽ không thành kiến như vậy nữa. Xã hội hiện đại khuyến phát minh, sáng tạo hàng hóa dịch vụ mới, đặt ra nhu cầu “sell” những ý tưởng và sản phẩm mới. “Nói giỏi” không còn chỉ là hoạt ngôn còn là năng lực sử dụng các phương tiện khác như viết, điện thoại, email và và tương tác mạng xã hội. Con người ngày nay cần phải có năng lực giao tiếp cao hơn hẳn trước đây.
Để giao tiếp giỏi, con bạn cần có rất nhiều trải nghiệm và cảm xúc trong thực tiễn lẫn lý thuyết. Muốn đạt được điều này, không có cách nào khác ngoài sự lao động miệt mài.
Có lần hai cháu nhà mình hỏi, thế nào là người tốt, thế nào là người xấu? Mình đã nói ngắn gọn rằng, người tốt là người cống hiến contribution nhiều hơn cái họ hưởng; ngược lại, người xấu, ngoại trừ người tàn tật, lại giành phần nhiều hơn cái họ làm ra.
Nếu bạn lười biếng, bất tài lại tham lam những cái mà bạn không xứng đáng thì có thể và có nên lừa dối vợ con bạn không? Bọn trẻ có đủ thông minh để đánh giá và cách giáo dục con cái tốt nhất là bằng tấm gương của chính con người bạn.
Quan niệm của mình chưa chắc đã đúng, nhưng cũng là một gợi ý cho các cháu. Theo mình, hạnh phúc chưa chắc đã có được bởi sự thành công nhưng chắc chắn có được nếu bạn nguyện làm “người tốt”.

NGƯỜI KHÔNG ĐƯỢCCHÚA CHE TRỞ


Kỳ World cup vừa qua, đội tuyển Anh đứng hạng tư, tuy nhiên lối chơi khá nhạt nhòa. 10/12 bàn thắng của đội Anh xuất phát từ những quả phạt bao gồm phạt đền, phạt góc và phạt trực tiếp. Kane được nhận phần thưởng vua phá lưới của giải với 6 bàn thắng, nhưng trong đó có 3 bàn từ chấm phạt đền. 

Dấu ấn chiến thuật lớn nhất của HLV Southgate chỉ là dùng Steeling như là một “chim mồi” khi cầu thủ này thường xuyên rê dắt để kiếm phạt! Ý đồ của ông chỉ hoạt động được phần nào vì có lẽ Steeling đã quá tải trong màu áo Man city nên rất hay mất bóng và đuối sức, thường bị thay ra từ giữa hiệp 2.

Southgate xếp đội hình đội Anh theo sơ đồ 3-5-2 với số đông tiền vệ bao gồm Henderson, Young, Trippier, Dele Ali và Lingard. Xét theo các tiêu chí kỹ thuật, tốc độ, nhãn quan chiến thuật và lối chơi táo bạo quyết đoán thì chẳng ai trong số họ có thể bì được với một tiền vệ khác không có trong danh sách: Jack Wilshere.

Đội tuyển Anh dự World cup với một đội hình được trẻ hóa triệt để, loại hẳn các anh già, đáng chú ý lại loại luôn một cầu thủ 26 tuổi là Wilshere. Bóng đá ngày nay ngày càng thiên về sức mạnh, do đó thường đến tuổi 25 trở đi thì người cầu thủ mới phát triển đầy đủ về thể chất và bắt đầu tỏa sáng. Các cầu thủ hàng đầu hiện nay đã sang tuổi “băm” có thể kể đến Messi, Ronaldo, Modric.

Thực ra, không phải Southgate ghét bỏ gì Wilshere, chẳng qua vì chàng cầu thủ tài hoa có một tiền sử chấn thương rất đáng quan ngại.

Wilshere vào lò đào tạo của Arsenal từ năm 9 tuổi. Năm 15 tuổi, cậu bé được coi là thần đồng và được đặt cách lên đội 1 Arsenal. Mùa giải 2010-2011, ở tuổi 18, Wilshere đã có một mùa giải tuyệt vời, được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất của Arsenal, đồng thời là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất Giải ngoại hạng Anh.

Để lấy chỗ cho thủ lĩnh mới ở tuyến giữa, HLV Wenger đã tự tin bán Fabregas đi. Thật đáng tiếc, Jack đã bị chấn thương nặng ngay đầu mùa giải tiếp theo 2011-2012 và phải nghỉ cả mùa giải. Sang mùa 2012-2013, nghĩ rằng Jack lành chấn thương, Wenger đã trao anh chiếc áo số 10, nhưng không, cái mắt cá chân trái, chân thuận, vẫn chưa chịu buông tha Jack.

Có thể nói quãng thời gian sa sút của Arsenal trong tám năm vừa qua, có “lỗi” của Wilshere, cầu thủ được coi là trụ cột của đội lại không chịu lớn. Wenger đã làm một điều khá kỳ lạ, chơi tất tay trong mùa giải 2017-2018 khi tìm mọi cách đưa Wilshere vào sân và đã phải trả giá bằng cái ghế chưa hết hợp đồng của ông.

Trong đội hình 4-3-3, Wenger đã sắp xếp vô lý với ba tiền vệ là Ramsey, Xhaka và Wilshere. Thông thường trong 3 tiền vệ, phải có 1-2 tiền vệ phòng ngự, trong khi cả ba cầu thủ này đều thiên về tấn công. Wenger ép Xhaka lùi xuống vị trí thấp nhất và vì không đúng sở trường, Xhaka là một trong những cầu thủ chơi tệ nhất trong mùa giải, bị coi là tội đồ của nhiều bàn thua lãng xẹt. Vì Ramsey chơi quá nổi bật, không loại được thì Wenger lại đẩy Ozil lên hàng tiền đạo, cũng để lấy chỗ cho Wilshere, điều đó cũng làm Ozil mất phong độ.

Được ông bầu ưu ái như vậy, Wilshere chơi trận hay trận dở, trận nghỉ vì đau làm người ta không hiểu nổi đâu là giá trị thật của anh? Sự thật, Jack là một siêu sao với chiếc chân trái ma thuật không kém gì Messi, Modric hay bạn đội Ozil. Có điều, anh không được Chúa che trở nên không thể làm gì hơn được.

Với kinh nghiệm xương máu của Wenger, tân HLV Emery dường như đã có chủ ý ngay từ đầu. Bởi vậy, ngay sau cuộc nói chuyện với Emery, Wilshere đã tuyên bố ra đi mặc dù trước đó có tin đã “xong” thỏa thuận về việc gia hạn hợp đồng.

Bến đỗ mới của Jack không xa: West Ham, đội bóng cùng thành phố. Đây là đội bóng thường thường bậc trung, và với một đội như thế, áp lực sẽ được giảm thiểu, cũng ít cơ hội tái phát chấn thương hơn. Chưa biết chừng, nếu được Chúa thương thì Wilshere vẫn có thể quay trở lại.