Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

NGƯỜI KHÔNG ĐƯỢCCHÚA CHE TRỞ


Kỳ World cup vừa qua, đội tuyển Anh đứng hạng tư, tuy nhiên lối chơi khá nhạt nhòa. 10/12 bàn thắng của đội Anh xuất phát từ những quả phạt bao gồm phạt đền, phạt góc và phạt trực tiếp. Kane được nhận phần thưởng vua phá lưới của giải với 6 bàn thắng, nhưng trong đó có 3 bàn từ chấm phạt đền. 

Dấu ấn chiến thuật lớn nhất của HLV Southgate chỉ là dùng Steeling như là một “chim mồi” khi cầu thủ này thường xuyên rê dắt để kiếm phạt! Ý đồ của ông chỉ hoạt động được phần nào vì có lẽ Steeling đã quá tải trong màu áo Man city nên rất hay mất bóng và đuối sức, thường bị thay ra từ giữa hiệp 2.

Southgate xếp đội hình đội Anh theo sơ đồ 3-5-2 với số đông tiền vệ bao gồm Henderson, Young, Trippier, Dele Ali và Lingard. Xét theo các tiêu chí kỹ thuật, tốc độ, nhãn quan chiến thuật và lối chơi táo bạo quyết đoán thì chẳng ai trong số họ có thể bì được với một tiền vệ khác không có trong danh sách: Jack Wilshere.

Đội tuyển Anh dự World cup với một đội hình được trẻ hóa triệt để, loại hẳn các anh già, đáng chú ý lại loại luôn một cầu thủ 26 tuổi là Wilshere. Bóng đá ngày nay ngày càng thiên về sức mạnh, do đó thường đến tuổi 25 trở đi thì người cầu thủ mới phát triển đầy đủ về thể chất và bắt đầu tỏa sáng. Các cầu thủ hàng đầu hiện nay đã sang tuổi “băm” có thể kể đến Messi, Ronaldo, Modric.

Thực ra, không phải Southgate ghét bỏ gì Wilshere, chẳng qua vì chàng cầu thủ tài hoa có một tiền sử chấn thương rất đáng quan ngại.

Wilshere vào lò đào tạo của Arsenal từ năm 9 tuổi. Năm 15 tuổi, cậu bé được coi là thần đồng và được đặt cách lên đội 1 Arsenal. Mùa giải 2010-2011, ở tuổi 18, Wilshere đã có một mùa giải tuyệt vời, được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất của Arsenal, đồng thời là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất Giải ngoại hạng Anh.

Để lấy chỗ cho thủ lĩnh mới ở tuyến giữa, HLV Wenger đã tự tin bán Fabregas đi. Thật đáng tiếc, Jack đã bị chấn thương nặng ngay đầu mùa giải tiếp theo 2011-2012 và phải nghỉ cả mùa giải. Sang mùa 2012-2013, nghĩ rằng Jack lành chấn thương, Wenger đã trao anh chiếc áo số 10, nhưng không, cái mắt cá chân trái, chân thuận, vẫn chưa chịu buông tha Jack.

Có thể nói quãng thời gian sa sút của Arsenal trong tám năm vừa qua, có “lỗi” của Wilshere, cầu thủ được coi là trụ cột của đội lại không chịu lớn. Wenger đã làm một điều khá kỳ lạ, chơi tất tay trong mùa giải 2017-2018 khi tìm mọi cách đưa Wilshere vào sân và đã phải trả giá bằng cái ghế chưa hết hợp đồng của ông.

Trong đội hình 4-3-3, Wenger đã sắp xếp vô lý với ba tiền vệ là Ramsey, Xhaka và Wilshere. Thông thường trong 3 tiền vệ, phải có 1-2 tiền vệ phòng ngự, trong khi cả ba cầu thủ này đều thiên về tấn công. Wenger ép Xhaka lùi xuống vị trí thấp nhất và vì không đúng sở trường, Xhaka là một trong những cầu thủ chơi tệ nhất trong mùa giải, bị coi là tội đồ của nhiều bàn thua lãng xẹt. Vì Ramsey chơi quá nổi bật, không loại được thì Wenger lại đẩy Ozil lên hàng tiền đạo, cũng để lấy chỗ cho Wilshere, điều đó cũng làm Ozil mất phong độ.

Được ông bầu ưu ái như vậy, Wilshere chơi trận hay trận dở, trận nghỉ vì đau làm người ta không hiểu nổi đâu là giá trị thật của anh? Sự thật, Jack là một siêu sao với chiếc chân trái ma thuật không kém gì Messi, Modric hay bạn đội Ozil. Có điều, anh không được Chúa che trở nên không thể làm gì hơn được.

Với kinh nghiệm xương máu của Wenger, tân HLV Emery dường như đã có chủ ý ngay từ đầu. Bởi vậy, ngay sau cuộc nói chuyện với Emery, Wilshere đã tuyên bố ra đi mặc dù trước đó có tin đã “xong” thỏa thuận về việc gia hạn hợp đồng.

Bến đỗ mới của Jack không xa: West Ham, đội bóng cùng thành phố. Đây là đội bóng thường thường bậc trung, và với một đội như thế, áp lực sẽ được giảm thiểu, cũng ít cơ hội tái phát chấn thương hơn. Chưa biết chừng, nếu được Chúa thương thì Wilshere vẫn có thể quay trở lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét