Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

THẾ THỜI PHẢI THẾ


Tôn Sách khinh suất, ra ngoài không có vệ sĩ đi cùng nên bị trúng tên tẩm độc bắn lén. Thầy thuốc khuyên Sách phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho đến khi bệnh lành.

Bỗng nhiên, sứ giả của Viên Thiệu mang thư đến. Tình hình là, Viên Thiệu và Tào Tháo sắp đánh nhau to, vì Thiệu trước có quen biết với Tôn Kiên, là bố Tôn Sách nên nhờ Sách hỗ trợ.

Đang bệnh, Tôn Sách đã phải triệu tập phiên họp khẩn với các quan tướng. Mọi người bàn rằng, Viên Thiệu nắm giữ phần đất rộng người đông nhưng tính nết rườm rà lắm. Mỗi khi xuất binh phải bấm ngày giờ, rồi làm lễ khấn vái linh đình, Tào Tháo thì không thế. Có thể dự đoán rằng nhà Viên sẽ chết dưới tay nhà Tào nên chẳng dại gì mà dính với Viên Thiệu để mang thù mang oán với bên thắng cuộc.

Tôn Sách nghe thấy hợp lý mới mở tiệc khoản đãi sứ giả và nói, ông cứ đi về, chúng tôi sẽ liên hệ sau.

Trong cuộc họp bàn, một số quan tướng tự tiện bỏ ra ngoài. Sách hỏi có chuyện gì thế thì được tâu, có bậc khả kính là Vu Cát, năm nay đã 90 tuổi đi qua, nên mọi người ra vái chào. Sách sai lính bắt Vu Cát vào. Vu Cát thưa: bần tăng là người tu hành, chỉ làm phúc, không bao giờ tơ hào một thứ gì của dân. Sách mắng rằng, ông reo rắc mê tín dị đoan mà bảo ông không tơ hào thì cơm ăn, quần áo mặc của ông, ở đâu ra ? Sách sai tống Vu Cát vào trong ngục, chờ xét xử.

Buổi tối, mẹ Sách đến thăm con ốm. Nhân chuyện Vu Cát, bà bảo đây là người rất được sùng bái nên con phải liệu mà khu xử.

Hôm sau, Sách lâm triều và kêu mang Vu Cát đến. Nhưng phải chờ một lúc, lính mới giải họ Vu đến. Thì ra lính cai ngục thương ông nên đã tháo gông cùm, khi có lệnh, mới lắp trở lại nên hơi mất thời gian. Biết vậy, Sách cả giận sai mang Vu Cát ra chém. Tả hữu can rằng, Vu Cát có phép thuật hô mưa gọi gió. Bây giờ Trời đang hạn hán, nếu ông có thể làm mưa thì cho lấy công chuộc tội, còn không thì trừng phạt cũng chưa muộn. Tôn Sách hẹn đến chính Ngọ, tức giữa trưa thì phải có mưa. Đồng thời sai làm sẵn cái lò hỏa thiêu, chờ đến giờ là đốt lò.

Vu Cát nằm trên lò với sự chứng kiến của quan văn võ bá, đúng giờ Ngọ, chưa thấy mưa đâu. Sách sai nhóm lửa thì vừa lúc Trời trở gió, mây đen ùn đến và mưa bắt đầu rơi. Mọi người mừng rỡ, ùa đến kéo Vu Cát ra khỏi lò.

Tôn Sách nổi giận lôi đình, các người coi thường ta đến thế sao. Sách hô lính chém Vu Cát ngay lập tức. Vu Cát chết không lâu thì Tôn Sách cũng chết. Có người cho rằng Sách bị quả báo, những cũng có người cho là Sách ngấm thuốc độc của mũi tên, lại không chịu chữa trị mà thôi.

Lúc đó Tôn Sách 26 tuổi, em là Tôn Quyền, mới 16 tuổi lên thay. Tào Tháo cũng vừa đại phá Viên Thiệu nhưng không thừa thắng xông lên lấy luôn đất Đông Ngô. Cũng may Nhà Tôn không đứng về phe họ Viên nên có thời gian hòa hoãn với Nhà Tào để rồi trở thành một chân trong thế chân vạc của Tam Quốc chí.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét