Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2020

Nghĩ về chuyện cứu lụt miền Trung

 

Lũ lụt ở miền Trung đang gây thiệt hại nặng nề về người và của. Hàng trăm người dân đã thiệt mạng, bên cạnh đó là hai đoàn cứu hộ cũng bị hy sinh, tổng cộng 35 cán bộ và quân nhân.
Điều đó không khỏi lo lắng cho ca sĩ Thủy Tiên và nhiều người dân đã không quản ngại khó khăn, gian khổ. Ở đây, nếu Thủy Tiên không xông pha vào chỗ vùng lũ nguy hiểm thì chắc hẳn cô không thể quyên góp được số tiền lên đến trên 100 tỉ như vậy.
Nhiệt tình là rất quý, nhưng chưa đủ. Làm sao đi cứu người thì bản thân mình phải an toàn thì mới thực sự là cứu trợ cho bà con.
Mình muốn thấy vai trò của Nhà nước trong những việc nước sôi lửa bỏng. Có thể chính quyền không có những nhân sự tài năng và tận tâm nhưng họ có một ưu thế mà người dân bình thường không có được, đó là phương tiện.
Để ý rằng, đoàn cứu trợ có vị mang đến lon tướng mà vẫn sử dụng xe hay thuyền rất thô sơ. Nếu chúng ta có nhiều máy ủi, máy bơm, xe lội nước... thì vấn đề sẽ khác.
Đặc biệt, dường như vắng bóng máy bay trực thăng, một phương tiện rất hữu ích trong lúc này? Giá một chiếc trực thăng khoảng mươi tỉ, một con số hoàn toàn khả thi so với tổng số tiền quyên góp.
Người chết không sống lại được, điều cần tính là bão lũ sẽ còn xảy ra hằng năm và vì thế phải có phương án cho dài hạn. Thêm nữa, phải lo ổn định cuộc sống cho bà con miền trung.
Rừng nước ta đã bị phá đến 90%, nên trồng lại như cũ là việc xa vời. Trước mắt không phá thêm là tốt rồi.
Nên chăng, nay là lúc mua sắm và phân phát các phương tiện chống bão lụt, ngõ hầu hạn chế đau thương mất mát cho đồng bào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét