Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2021

Vài kỷ niệm với chị Kim Ngân

 

Việc chị Kim Ngân rời ghế CT QH làm mình nhớ đến câu nói của cô Hằng, Bộ trưởng bộ Lao động vào tháng 6/2006 trên xe hơi của mình: Em còn phải làm ba khóa nữa.
Tháng 3/2006, chị Kim Ngân về Bộ Thương mại, giữ chức Thứ trưởng TT. Lúc đó một người bạn của bố mẹ mình giới thiệu để mình làm quen với chị. Cô ấy cũng là người nổi tiếng (không tiện nhắc tên), nhỏ tuổi hơn mẹ mình nhưng lớn hơn chị Ngân.
Trong cái nóng nực cao điểm của mùa hè Dubai, máy bay của đoàn chị Kim Ngân hạ cánh vào buổi sáng. Ngày hôm sau, cuộc hội thảo doanh nghiệp do mình làm “tổng đạo diễn” sẽ diễn ra tại khách sạn Ramadan.
Chị đưa bài phát biểu bằng tiếng Anh để mình xem lại giùm. Không lẽ lại nói: chị lầm người rồi vì mình dốt tiếng Anh lắm. Đọc sơ thì đã thấy mấy lỗi nên mình phải nhờ một chuyên gia giỏi để kiểm tra lại. Trời, ở nhà chuẩn bị bài cho sếp mà cẩu thả quá, sai tùm lum.
Đến tối mình đưa lại bài viết với đầy những chữ bút chì gạch xóa be bét vào đó. Chị bảo: thôi chị phát biểu bằng tiếng Việt. Có một bạn đứng cạnh nói vuốt đuôi: như vậy tốt hơn, vì phần lớn mọi người trong đoàn không biết tiếng Anh.
Sau ngày hội thảo, mình chở chị Kim Ngân và cô Hằng đi Abu Dhabi, cách Dubai 160km chơi nguyên ngày. Trên xe, nghe lỏm hai chị em nói nhiều chuyện nội bộ cũng vui.
Ngày thứ tư ở Dubai, cũng là ngày cuối cùng trước khi đoàn về, mình đón chị đến nhà ăn cơm buổi tối, một bữa lẩu nhẹ nhàng. Ăn xong, chị đòi rửa chén, nhưng vợ mình không chịu. Tụi mình có cháu nhỏ, bà xã lại mang bầu nhưng còn có người giúp việc mang từ Việt Nam sang.
Mình có thẻ ra vào sân bay nên tiễn chị vào tận bên trong. Chị bảo đưa chị đi mua thuốc lá cho “anh Tuyển”. Đến cửa hàng Duty Free, chị nói chờ bên ngoài, chắc không muốn mình vào trả tiền.
Chị Kim Ngân là sinh viên văn khoa Sài Gòn vào lúc biến cố 1975. Giọng chị ấm, truyền cảm, cách nói chuyện đậm chất văn thơ rất hóm hỉnh. Đầu năm 2007, đến nhà công vụ tại Hà Nội của chị lần đầu, mình còn được xem mấy tấm ảnh chị chụp hồi còn trẻ. Chị quả là một phụ nữ đẹp.
Một lần khác ghé chị vào lúc chị mới đi công tác địa phương về. Chị bảo dạo này Quang béo đấy, mình nói vui: em mập chứ có béo đâu. Ra bắc làm việc lâu quá thành ra chị nói luôn tiếng Bắc.
Chị mới đi qua Hải Dương, anh chị em bẻ ngô cho, ngồi đây để chị luộc ăn. Đang lúc đói, mình chơi luôn ba bắp to.
Hơi buồn, cuộc hôn nhân của chị không hạnh phúc, anh chị ly thân một thời gian dài. Tuy nhiên, khi mẹ mình đi ăn cưới con trai chị, thì cả hai anh chị vẫn cùng nhau tiếp khách.
Quý 3/2007, mình lại về nước thì chị đã sang Bộ trưởng Lao động. Mình vẫn đến thăm chị. Đến cổng Bộ, anh bảo vệ ngước nhìn mình lấy làm lạ, đòi gặp Bộ trưởng gì mà ăn mặc chẳng giống ai, không có áo trắng, quần xanh công nhân như mọi người. Anh ta gọi điện vào trong rồi cũng mời mình vào.
Lúc đó mình sắp đi Ai Cập làm tttm, chị động viên: chị biết việc đó không khó đối với em. Rồi chị giới thiệu: đây là Lan, thư ký của chị. Em gái Lan bây giờ đã là UVTW, Bí thư Bắc Ninh.
Khi sang Úc, mình viết email báo tin đã định cư tại Úc và chúc chị mới trúng BCT. Chi viết trả lời rất lịch sự. Ở trọng trách cao, chị không bao giờ có điều tiếng hay những cái khuất tất nào cả.
Xã hội Việt Nam còn nhiều bất cập, nhưng vẫn có thể nhìn về tương lai một cách lạc quan. Bởi vì trong Ban lãnh đạo vẫn còn có những người tốt, tiêu biểu như chị Kim Ngân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét