Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021

Một trang sử đã đi qua

 

Cuộc bầu cử tổng thống ồn ào đã tạm yên tiếng súng. Tổng thống Trump cho hay dù không bằng lòng nhưng sẽ chuyển giao quyền lực trong khuôn khổ.
Sự việc đã lên đỉnh cao trào khi một nhóm trong đoàn biểu tình không hiểu vì sao đã lọt được vào Tòa nhà quốc hội, nơi được canh chừng nghiêm ngặt. Mình nghĩ điều này nằm ngoài dự tính của Trump. Tuy nhiên, một chiến lợi phẩm quý giá là họ đã lấy được cái laptop của chủ tịch quốc hội, “phù thủy” Pelosi.
Nhiều người cho rằng, trong chiếc laptop này hẳn phải có nhiều thông tin bí mật. Một Đại biểu quốc hội sẽ không có quyền đặc miễn đối với các tội danh như giết người, hiếp dâm hay phản quốc. Nếu có chứng cứ về cấu kết, âm mưu lật đổ tổng thống hợp pháp thì đó chính là lý do Trump có thể có những hành động mạnh tay.
Về lý thuyết, Tổng thống Mỹ là người nắm giữ mật mã nút hạt nhân của kho vũ khí khổng lồ có thể tiêu diệt trong chốc lát nhiều nhiều lần dân số toàn cầu. Ông vẫn là Tổng tư lệnh lực lượng vũ trang, với quyền hạn ra lệnh bắt giữ bất kỳ ai chống đối.
Mình muốn xin can, mọi việc nên dừng lại, thế là đủ. Trong bốn năm, ông đã làm đảo điên thế giới và nước Mỹ, có thêm 1 năm hay 4 năm nữa cũng thế thôi.
“Dũng sĩ” Trump xuất thân từ một gia đình giàu có, bản thân ông cũng là tỉ phú. Không sao, vua Quang Trung đã trở thành “anh hùng áo vải” dù có nguồn gốc từ “tầng trên”. Sự nghiệp đồ sộ của Quang Trung cũng chỉ kéo dài có 4 năm, bắt đầu khi lên ngôi hoàng đế năm 1789 và kết thúc khi qua đời năm 1793.
Trump đã đạt được mong ước đi vào lịch sử như một biểu tượng của quần chúng nhân dân chống lại “đầm lầy” như trọng tâm bài diễn văn nhận chức đầu nhiệm kỳ. Ông không chỉ hứa, mà làm thiệt. Những hành động của ông đã phân hóa xã hội thành hai phe kẻ yêu, người ghét; không chỉ ở Mỹ mà còn là đồng bào Việt Nam.
Thật là dở khóc dở cười khi chỉ vì Trump mà người Việt mạt sát chửi rủa nhau, anh em bạn bè thân thiết từ mặt nhau. Ai bảo người Việt không quan tâm đến chính trị, hay là chỉ không (dám) quan tâm đến chính trị trong nước?
Chúng ta không phải kẻ thù của nhau bởi vì tất cả mọi người đều có một kẻ thù chung, đó là áp bức bất công. Không, nó không trừu tượng, đó là bọn tài phiệt công nghệ và truyền thông, hay còn gọi là các nhóm lợi ích.
Phải thừa nhận giới tài phiệt đã có công mang lại những sản phẩm mới về hàng hóa dịch vụ, mang lại công ăn việc làm cho xã hội, bên cạnh những điều nhức nhối chưa có lời giải. Theo số liệu mới nhất của năm 2020, chỉ có 2,600 tỉ phú đã chiếm 2.8% tài sản của thế giới và 1% số người giàu nhất nắm 82% tài sản.
Họ giàu nhanh vì độc quyền và đặc quyền đặc lợi. Để tạo ra và duy trì độc quyền ăn cướp, chúng dùng sức mạnh đồng tiền để khống chế các chính sách chính phủ cũng như các chính khách.
Người đàn ông quyền lực nhất thế giới mà còn bị “khóa mõm”, hủy tài khoản mạng xã hội thì đủ hiểu bọn chúng mạnh đến đâu.
Có ý kiến cho rằng, Trump thất cử vì ông để đại dịch Covid 19 lan tràn? Không phải, nếu nhìn vào hành động thì thấy ông đã quyết liệt khi cấm bay rất sớm, cho làm vaccine rất nhanh. Covid 19 thật bí ẩn khi người thuộc chủng tộc da vàng và da đen bị nhẹ mà người Ấn Âu bị rất nặng. Để so sánh thì Mỹ bị ít hơn nhiều nước Châu Âu, nếu tính theo tỉ lệ dân số.
Truyền thông thổ tả đã vin vào những câu nói lạc quan của Trump về bệnh dịch để cho rằng ông đã sai. Không lẽ ông phải nói “chúng ta sắp chết”, mà phải động viên mọi người như tất cả các chính khách khác chứ.
Cách nói năng bộc trực, thẳng thắn, có phần thông tục làm nhiều người thích thú nhưng cũng làm nhiều người khó chịu vì nó “không lịch sự” như những người “chuyên nghiệp”! Điều này không có gì lạ, cái mới không thể thuyết phục tất cả cùng một lúc mà chỉ có thể từng bộ phận mà thôi.
Lý do chính của việc Trump thất cử là vì ông dám chống lại bọn tài phiệt quyền lực ngầm (deep state). Tuy nhiên, khi Trump không còn là mối đe dọa, ông đã qua đời chẳng hạn, rất có thể truyền thông bẩn lại “vuốt đuôi” rằng ông là tổng thống giỏi nhưng cũng như các tổng thống đương nhiệm khác từng thất cử trong thời gian khủng hoảng, ở đây nguyên nhân khách quan là Covid.
Sự nghiệp của Trump không dang dở mà đã chốt được những thành tựu cụ thể. Ông đã chỉ ra một loạt các thực thể, các tổ chức quốc tế hủ bại quan liêu. Mỹ đã rút ra khỏi một loạt các cam kết và tổ chức, trong có những nơi Mỹ tài trợ chính nhưng rồi lại chống lại nước này, như UNESCO hay WHO.
Giới tài phiệt quyền lực ngầm tuy chưa bị “đánh gẫy xương sống” (cách dùng từ của Yeltsin khi nói về chủ nghĩa CS) nhưng đã thương tích đầy mình khi ít nhất 74 triệu cử tri Mỹ đã nhận ra bộ mặt thật và tiếp theo là một quá trình tẩy chay để đánh vào túi tiền của bọn chúng.
Một kẻ thù nữa còn nguy hiểm hơn là bọn Tàu Cộng cũng đã nếm mùi những đòn đánh không thương tiếc. Rồi đây chính quyền Biden, dù muốn hay không muốn cũng không thể xóa bỏ các di sản liên quan đến chính sách bao vây Trung Quốc.
Xin nhắc lại, dù yêu quý Trump, mình không muốn có bất kỳ điều kỳ diệu bất ngờ nào. “Ném chuột phải lo vỡ bình quý”. Bình quý ở đây là nước Mỹ, mọi người cần nước Mỹ tiếp tục vĩ đại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét