Thứ Ba, 5 tháng 1, 2021

Người Tàu làm bá chủ thế giới?

 

Mình bị ám ảnh một câu nói: Trước sau gì người Tầu cũng làm bá chủ thế giới.
Vừa rồi lại được nghe một ông chủ nhà người Việt tại Úc kể về một cậu du học sinh Trung Quốc đến thuê phòng.
Cậu bé mới 21 tuổi, đúng như thành kiến về người Tàu, ở rất bẩn. Không bao giờ quét dọn nhà cửa, quần áo thay ra cũng không giặt. Chủ nhà thấy đống quần áo nhiều, bỏ vào máy giặt giùm, giặt xong, phơi rồi cất. Tưởng làm một lần, nó ỷ y nên phải hầu nó ba năm luôn!
Nó không nấu nướng mà ăn đồ fast foods quanh năm, điều này chắc chắn không tốt cho sức khỏe và sẽ phải chịu hậu quả sau này. Mà nó có tính chỉ tiêu tiền chẵn, tiền lẻ nó vứt tứ lung tung: trên bàn, sàn nhà, góc tường...
Nó không chịu được thiếu internet, có hôm wifi nhà hỏng, nó đến trường mấy ngày liền, ngủ vạ vật ở giảng đường, không cần tắm rửa.
Được cái khá chăm học, nhưng cái ngữ này dù có học giỏi thì cũng chẳng làm nên cơm cháo gì. Ông chủ nhà đặt câu hỏi, phải chăng chính sách một con làm hư hỏng bọn trẻ. Hai cha mẹ, bốn ông bà nội ngoại chỉ có một con cháu, lúc nào cũng đội nó lên đầu.
Cho dù không phải tất cả bọn trẻ người Tàu đều như vậy, nhưng vẫn có một nhận định chung rằng bọn trẻ xinh đẹp hơn, được nuôi đủ chất dinh dưỡng hơn, học vấn tốt hơn đồng thời lại quá lười biếng, rất kém cỏi về kỹ năng mềm trong cuộc sống.
Cách đây 25-30 năm, nhiều gia đình đã vay mượn để có tiền cho con đi du học, sang được rồi phải đi làm để gửi tiền về trả nợ. Nhưng so với du học sinh Trung Quốc, thì sự chăm chỉ của người Việt hồi ấy còn chưa bằng.
Để đào tạo một con người, trường học nào cũng như nhau, còn có môi trường xã hội và môi trường gia đình thì khác. Khi được sang Úc, đó là cơ hội quý để quan sát, kết bạn, hòa mình vào cuộc sống nhiều mới lạ và đầy thú vị.
Mình không biết gia đình có phải là môi trường giáo dục quan trọng nhất hay không nhưng phải nói cách dậy con của các gia đình Tây cũng rất khác.
Đến giờ nhiều người Việt vẫn còn cho rằng đánh con là tốt, là cần thiết thì thua rồi. Tụi Tây đã bỏ chuyện đánh con từ lâu vì họ có thể cực kỳ kiên nhẫn đối với con cái.
Trẻ con Tây được rèn tính tự chủ từ khi mới lọt lòng, ngủ riêng, không bế, không dỗ khi khóc. Khi biết ngồi, biết đi đã bắt đầu tự chăm sóc cá nhân...Họ cũng không ép con ăn, học như người Á Châu vì ép buộc sẽ làm mất tính tự giác. Lớn chút nữa, đó là sự rạch ròi về tài chính, con cái không phụ thuộc cha mẹ, cha mẹ không phụ thuộc con.
Kết quả là người Tây, cho đến nay, thành công hơn chúng ta.
Trung Quốc đã phát triển mạnh trong mấy chục năm qua, đến nay bắt đầu gặp trở ngại, đó là “bẫy thu nhập trung bình”. Theo đó, lợi thế về nhân công giá rẻ và sao chép công nghệ không còn nữa. Mỹ bắt đầu siết chặt vấn đề sở hữu trí tuệ đối với Trung Quốc và chỉ riêng điều này cũng đủ làm mạch phát triển của quốc gia đông dân này phải chững lại.
Vì thế, người Tầu giở trò tung Coronavirus ra. Nhưng bằng chứng đâu? Không bao giờ có bằng chứng và cũng không cần, chỉ có điều mọi người tin như thế và sẽ hành động theo niềm tin đó.
Người ta cho rằng, với Covid, cuộc sống loài người sẽ không còn như trước. Mình cũng nghĩ như vậy, bệnh dịch còn đáng sợ hơn chiến tranh. Bệnh dịch hạch thời cận đại đã làm số người chết nhiều hơn tổng số tử vong của tất cả các cuộc chiến trong lịch sử.
Covid không làm đầu rơi máu chảy, con số thương vong cũng không lớn. Tuy nhiên hậu quả lâu dài về kinh tế, xã hội và môi trường là không thể lường trước được.
Hiện nay, các nước phương Tây vẫn tiếp tục tung tiền cứu trợ cá nhân và doanh nghiệp. Điều này không chỉ giúp cho kinh tế các nước này mà có ảnh hưởng chung cho kinh tế toàn cầu. Khi người dân nước giàu giữ được việc làm và có tiền để duy trì mức tiêu dùng thì hàng hóa ở các nước nghèo vẫn tiếp tục được xuất khẩu.
Gói trợ cấp tại Úc dự kiến sẽ kết thúc vào tháng 3/2021, tuy nhiên, nhiều khả năng sẽ gia hạn vì ngân sách còn có thể chịu được thêm 1-2 năm nữa.
Thế giới đang thay đổi nhưng dù thay đổi thế nào thì vẫn chưa thể có việc người Tầu thống trị thế giới, vì rõ ràng họ chưa có nguồn nhân lực hội đủ tài năng và yếu tố tinh thần.

Người Tàu làm bá chủ thế giới? (Kỳ 2)
Cuộc sống chẳng qua là những canh bạc (gamble). Khi bạn lấy vợ hay lấy chồng, bạn không thể biết được cuộc hôn nhân sẽ đi đến đâu, vì đó là số phận.
Khi ra hải ngoại định cư, mình thấy vô vàn điều vô lý trong xã hội. Ví dụ, học sinh bên này học vào 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều, làm mất cả hai buổi, trong khi ở Việt Nam chỉ mất 1 buổi thôi? Buổi tối và cuối tuần, đường rất vắng, vậy chờ đèn đỏ làm chi, sao không chạy dzô cho lẹ.
Mỗi khi điều vô lý này được giải quyết thì lại mọc ra những câu hỏi khác. Theo kinh nghiệm đã có mình cho rằng tất cả mọi việc vận hành xã hội Tây luôn đúng, chẳng qua đầu óc ngu si của mình chưa hiểu mà thôi.
Trong mối quan hệ giữa các quốc gia cũng có rất nhiều trò chơi đan xem vào nhau mà bạn không thể phân biệt được đâu là facts, đâu là conspiracy theories và chỉ đến khi kết thúc cuộc chơi mới biết được.
Sau Đại chiến II, vì sao Mỹ đã đổ cả núi tiền của theo Kế hoạch Marshall, làm cho Tây Âu phồn vinh, một sự tương phản với lối sống khắc nghiệt bên Đông Âu? Chỉ đến lúc chiến tranh lạnh kết thúc vào năm 1991, Liên xô tan vỡ làm 16 mảnh, Mỹ trở thành siêu cường duy nhất, đó mới là đáp án.
Mỹ tìm cách đưa quân vào Việt Nam nhưng cũng lại đùng đùng rút ra bằng được. Mọi người chỉ hiểu lý do khi cuộc đi đêm giữa Mỹ và Trung Quốc được bạch hóa.
Vào thập niên 1960s, các nhóm cộng sản có vũ trang hoạt động rất mạnh tại các nước Đông Nam Á. Tại Indonesia, nếu Suharto không tiến hành cuộc binh biến thì đất nước đông dân nhất Đông Nam Á đã bị nhuộm đỏ. Để ngăn chặn “ba dòng thác cách mạng”, Mỹ phải đưa quân vào Việt Nam, họ đã rút khi nhận được cam kết của Trung Quốc là bỏ rơi các nhóm Mao ít.
Mọi người rất ngạc nhiên khi bọn Tây lông không chịu đeo khẩu trang nên đã làm lan truyền bệnh dịch Covid 19. Phải chăng lãnh đạo của họ quá ngu dốt chứ không có 2-5% “nhân tài” như “ta”?
Trước hết, nên hiểu rằng bệnh dịch Covid là câu chuyện lâu dài 5-10 năm. Với tình hình nghiêm trọng hiện nay, Mỹ mới có thể tiến hành lôi kéo đồng minh cho việc trừng phạt Tàu Cộng.
Thật sự, Mỹ đã nuôi dưỡng Trung Quốc cho béo rồi bây giờ bắt đầu giở trò. Canh bạc này sẽ đi đến đâu?
Thật kỳ lạ, nếu bạn hiểu rõ ràng về ai đó, đủ cả cái mạnh, mặt trái thì bạn rất khó thán phục họ; ngược lại, khi không hiểu thì lại dễ tôn làm thần tượng. Từ thuở nhỏ, mình đọc rất nhiều sách Tàu nên có thể dám tự nhận là hiểu biết về sử Tàu và người Tàu. Mình cũng đọc sách Tây, nhưng do tiếng Anh dốt nên chỉ hiểu lơ mơ, láng máng.
Với những niềm tin và sự hiểu biết vào lúc này, mình cho rằng vấn đề Trung Quốc vẫn còn “under control”. Tàu cộng sẽ không thể bá chủ thế giới cho dù Trump hay Biden làm tổng thống.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét