Thứ Năm, 20 tháng 8, 2020

Think Big (Ý kiến phản biện về chuyện học hành của con cái)

 Trong mấy ngày, diễn đàn Hội Phụ huynh đã bàn luận thật sôi nổi về chuyện học hành của con cái. Theo đó, con nhà mình khó có thể tiến thân bằng con đường đi đá bóng hay đi hát hò mà chỉ có học thôi. Cố vào các trường chuyên, trường tuyển, để đạt điểm thi đại học cao, vào các ngành hot thì mới dễ xin việc làm. Rồi thế nào nữa?

Hôm nay rảnh rỗi quá nên mình xin nêu một ý kiến trái chiều.

Xã hội loài người hàng ngàn năm qua là một xã hội phân chia giai cấp thống trị và giai cấp bị trị. Ông tổ Kalr Marx đưa ra luận điểm xóa bỏ giai cấp đã làm nhiều người thích thú. Tuy nhiên, 200 năm trôi qua, điều đó vẫn chỉ nằm trên lý thuyết chứ chưa đi được vào cuộc sống.

Think Big ở đây là con cái mình nên phấn đấu để trở thành “bề trên” và suy nghĩ này cũng chẳng có gì sai trái cả.

Có hai hướng đi: trở thành chính khách hoặc thành doanh nhân. Để làm chính trị, cần rất nhiều dối trá, tàn nhẫn và hèn hạ mới có thể thành công. Còn để muốn thành Giám đốc (manager, MD, CEO) cũng không hề dễ dàng.

Mình từng là Giám đốc Trung tâm Thương mại VN tại Dubai, nhưng thú thật là cũng không hiểu để trở thành một cấp chỉ huy thì cần những phẩm chất gì. Dù sao cũng có hai điều tâm đắc.

Thứ nhất, bạn hay con bạn nên trở thành một kẻ lãng du (wanderer). Đi nhiều nơi, sống nhiều nơi, môi trường hoàn cảnh khác nhau không phải để khám phá thế giới mà chính để khám phá bản thân muốn gì và có năng lực gì. Khi đi, đó là cơ hội để được quan sát, giao du kết bạn, để được lắng nghe và chứng kiến số phận muôn hình vạn trạng của con người, để được thử thách và ứng biến vượt qua.

Cháu Sissy nhà mình rất lười học, khi bị nhắc nhở thì cháu hỏi: “Học giỏi để làm gì?”.

- Thì để sau này nhận những lời khen “tốt lắm” của các cấp trên.

Vậy sao không Think Big rằng, mình sẽ là người ban ra các khen ngợi đó?

Học từ trường lớp, thầy giáo, sách vở là thứ yếu, tự học mới là cái quan trọng. Muốn vậy vẫn phải có môi trường tốt vì trẻ vị thành niên chịu ảnh hưởng bởi bạn bè rất nhiều. Học OC hay selective có cái hay là tạo ra một môi trường trong lành, ganh đua cho con cái mình.

Thứ hai, cần biết kiếm tiền từ khi còn nhỏ. Kiếm tiền và tiêu tiền là hai vấn đề khác hẳn nhau.

Mình tin rằng, phẩm chất quan trọng của một CEO là nhậy cảm với “hơi tiền”, biết ở đâu sẽ sinh ra lợi nhuận mà kỹ năng này chỉ có thể đạt được sau một quá trình lâu dài. Nửa đời người chỉ quen bú mớm, ngửa tay xin các thể loại tiền để tiêu, mà bây giờ bảo khởi nghiệp thì quên đi, không làm được đâu.

Với suy nghĩ đó, vợ chồng mình để cháu Kelly đi làm từ lúc 14 tuổi, nay cháu đã tiết kiệm được một mớ để mua chứng khoán.

Ở Úc, lương staff thông thường chỉ có $50k/năm, trong khi thu nhập của manager, MD, CEO thì từ 100k, lên đến 500k, 1 triệu, thậm chí 20 triệu plus, còn bên Mỹ thì đến 100 triệu plus. Đó là mức giá rất đáng để Think Big.

Ảnh: Think Big là tên con ngựa đua hai lần thắng Melbourne cup vào các năm 1974 và 1975.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn nhận xét